Tân Sơn Trong Tôi
Có ai đó đã từng hỏi Tôi rằng: “Tại sao đã lên Thành phố học, đi làm bận rộn mà cuối tuần còn chạy xe về quê hết 2 giờ đồng hồ, không cực, không mệt hả? ”. Tôi đáp: “Mệt thì có mệt, nhưng về với Gia đình, về với mái Chùa là bao nhiêu vất vả đều tan biến vào hư không”.
Tôi đã gắn bó được 12 năm với Gia đình, lúc còn là một cô Oanh vũ ngây ngô được các anh, chị dìu dắt đến bây giờ đã là một cô Thiếu nữ có thể gánh vác ít nhiều công tác được giao phó. “Gia đình” hai tiếng thân thương và ấm áp, nơi Tôi được học hỏi biết bao nhiêu điều, nơi Tôi được tiếp nhận tình thương vô tận từ Thầy, Anh Chị Trưởng. Trong khoảng thời gian đó Gia đình lúc thịnh lúc suy tưởng như không trụ vững, mỗi tuần sinh hoạt chỉ 3, 4 đoàn sinh. Nhưng “bỉ cực thái lai” thời gian khó khăn nhất rồi cũng qua, Tôi bỗng nhận ra một điều nếu vẫn còn đó sự nhiệt huyết, còn đó lý tưởng luôn hướng về Gia đình thì không khó khăn nào là không thể vượt qua.
Có ai đó đã từng hỏi Tôi rằng: “Tại sao đã lên Thành phố học, đi làm bận rộn mà cuối tuần còn chạy xe về quê hết 2 giờ đồng hồ, không cực, không mệt hả? ”. Tôi đáp: “Mệt thì có mệt, nhưng về với Gia đình, về với mái Chùa là bao nhiêu vất vả đều tan biến vào hư không”. Những tình cảm chất chứa, những điều bình dị nhất, những lần được đi cắm trại, những bữa cơm đạm bạc vậy mà vui, khó khăn hay vui vẻ đều có nhau. Nhớ lúc đó mỗi lần được các Anh Chị chọn đi múa, được diễn văn nghệ mừng lắm, đến không ăn, không ngủ.
Bây giờ dù có đi đâu, bận rộn thì Tôi vẫn sắp xếp về sinh hoạt vì Tân Sơn là một phần máu thịt trong Tôi. Nhân dịp kỉ niệm 20 năm thành Gia đình phật tử Tân Sơn, Tôi viết đôi dòng thể hiện tình cảm của mình hướng về ngày kỉ niệm và thầm nguyện sẽ cùng các Anh Chị đưa gia đình ngày một phát triển, là một tấm gương sáng để các em noi theo, Chúc gia đình có một kì chu niên thành công tốt đẹp.
Quảng Khánh Trần-Võ Thị Như Quỳnh
(Đoàn sinh Thiếu nữ)