Chùa vắng em rồi
Dáng của em thân thương
Tuớng cao gầy nhúc nhát
Miệng luôn nở nụ cười
Chim từng đàn về tổ
Em còn ở chổ nào
Sao chưa quay về tổ
Để chổ này quạnh hiu
Tiếng chim chiều chiều hót
Càng thánh thót càng xa
Hay là em nơi đó
Chắc khó để trở về!
“Rồi một ngày không xa
Em cũng sẽ trở lại
Lại là em oanh vũ
Lại ríu rít vui tươi
Khi ấy không còn khổ
Khi ấy không còn bệnh
Khi ấy không còn đau
Và rồi em lớn lên
Em sẽ là huynh trưởng
Tiếp nối cuộc đời lam
Dang dở ở quá khứ
Xin anh chị chớ lo
Xin anh chị chớ buồn
Để em sớm siêu thoát
Rồi trở lại nơi đây.”
Minh Trang