Một sự kiện lớn

        Trong thời tiết khá thuận lợi, mát mẻ chúng tôi có mặt tại đất trại từ 8
giờ sáng, sau khi đã vượt qua chặng đường hơn 900 km, từ Bà Rịa Vũng Tàu. Chúng
tôi không khỏi ngạc nhiên và xúc động trước khung cảnh, tưng bừng, hối hả chuẩn
bị cho lễ khai mạc vào chiều ngày 10 tháng 8 năm 2007 sắp tới. Rảo quanh khắp
khu trại tìm hiểu, bản thân tôi cũng như hoà vào không khí yêu thương gắn bó
đang lan toả khắp nơi.

          Chị Nguyên Bá – Hoàng Thị Hương, đơn vị
Đắc Lắc cho biết: “Tỉnh Đắc Lắc hơn 170 trại sinh, là đơn vị đến sớm nhất, đặc
biệt có Ban bảo trợ đến hỗ trợ tinh thần cho các em, chị cũng cho biết rất vui
mừng hãnh diện nhìn thấy tổ chức ngày càng lớn mạnh”. Còn các anh Nguyên Thành –
Trường Khánh và Tâm Hỉ – Nguyễn Văn Tiến thì sao? Một kỳ tích trong một bối cảnh
đại hình nhân kiệt, một Linh Cảm Báo Úng cho Phật Giáo Việt nam phát triển toàn
diện.

 Tiếp xúc với các anh huynh trưởng trẻ của GĐPT Quảng Ngãi, các
anh vui mừng cho biết trại sinh tỉnh nhà trên 500, anh Nhuận Hoàng – Phan Viết
Khải vừa dựng cổng trại vừa nói thêm: “Tôi thấy hành diện và sung sướng trước sự
thịnh vượng của tổ chức, nếu như cứ mỗi 4 năm  tổ chức một lần thì quá hay để
lớp trẻ thấy được truyền thống GĐPT”.

 Cùng một lời vui mừng, các anh
GĐPT Bình Thuận đã bộc bạch tâm tư mình: “Chúng tôi sẽ đi quanh trại nắm bắt
tình hình, làm tập báo riêng cho trại và cho riêng mình để làm kỷ niệm, chúng
tôi không bỏ lỡ cơ hội”. Với anh Tâm Nghiêm – Phạm Viết Đoan là một huynh tưởng
rất trẻ thổ lộ: “Chúng tôi đã háo hức chuẩn bị từ trước”, chúng tôi đánh bạo tấn
công thêm: “Nếu như Bà Rịa Vũng Tàu đăng cai trại này, anh có vào không?” – “Nếu
như BRVT đăng cài thì sẽ vào được, vì màu lam mà!.Hơn nữa BRVT ra được thì Quảng
Ngãi vào trong ấy được”.

 Các trại sinh thiếu nam các gia đình Ngũ Hành
Sơn, Bình Định, Thừa Thiên Huế cùng một ý tưởng về mặt lịch sử: “Đây là sự kiện
ghi nhớ trong đời chúng em, là hành trang cho chúng em mai sau”. Đây là một ý
kiến mà giới báo chí chúng tôi ghi nhận được từ chị Diệu Thiện – Phạm Thị Phương
Thảo:” Trại nên thành lập riêng đội thanh niên tự nguyện nhằm giúp đỡ các đơn vị
ở xa cũng như Đà Nẵng 5 đã làm, đây là một việc làm cần phát huy để giúp đỡ lẫn
nhau trên mọi phương diện trong mọi trường hợp. Về tình cảm tôi rất từ hào về
hội trại mong rằng: khoảng cách các kỳ trại thế này càng ngắn đi chức đừng để
mấy mươi năm mới có một lần.

 Quay sang hai bác Bảo trợ GĐPT Bình Định
dù trên đã gần 80 tuổi vẫn lặn lội bám trại theo GĐPT, hai bác khen các anh
huynh trưởng không lương phạn, làm nổi công việc này thất quý báu. Hai bác nói:”
Tâm đạo các anh bền vững nhờ sống trên nền tảng đạo Phật cao cả, tôi rất yêu màu
lam nên dù mưa gió gì cũng đến với các em”, chúng tôi cảm nhận được tâm nguyện
của hai bác bảo trợ đồng thời cầu nguyện cho hai bác đại thọ để hoàn thành tâm
nguyện của mình, và còn nhiều tâm tư tình cảm dành cho “ một sự kiện 60 năm” nói
sao cho vừa.

Giữa phố xá đông đúc, trung tâm khu phố sức sống màu Lam
đang âm thầm mà vững chải vươn lên, thể hiện qua các tác phẩm nghệ thuật, các
công cụ thường dùng do chính bàn tay “Lam trẻ” nắn nót, với nét đặc thù riêng
của từng địa phương.

Đặc biệt hơn trước di ảnh của chị thiếu nữ Thánh tử
đạo 17 tuổi chúng tôi nghẹn ngào xúc động, chị ra đi tuổi còn trẻ như các em hôm
nay để bảo vệ Đạo pháp trước bất công phi lý. Anh huynh tưởng của Thừa Thiên Hếu
cho biết: “Chị Vân rất kiên cường, gia đình của chị đã ngăn cản 3 lần, canh giữ
nghiêm ngặt, nhưng chị đã dùng 2 lít xăng để hoá thân giữ gìn đạo pháp, hy sinh
cho tuổi trẻ Phật giáo, GĐPT Thừa Thiên còn lưu lại một trong những huy hiệu hoa
sen thêu tay trong thời phát nguyện đầu tiên của đoàn sinh xa xưa.”

Để
khép lại thiên phóng sự này, tôi xin phép được lặp lại ý của hai bác bảo trợ
GĐPT Bình Định: “ Tâm đạo có bền vững là nhờ sống trên nền tảng Đạo Phật cao cả”

Bà Rịa Vũng Tàu – Khu vực I Thân Hoà
Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.