BỔN PHẬN ĐỐI VỚI ÔNG BÀ, CHA MẸ, CÔ BÁC, ANH CHỊ EM (Bậc Hướng Thiện)
Ông bà là người sinh ra cha mẹ, nuôi nấng dạy dỗ cha mẹ nên người.
Cha mẹ sinh ra chúng ta, nuôi nấng dạy dỗ chúng ta nên người.
Từ lúc chúng ta vừa mới hình thành, còn nằm trong bụng mẹ, chúng ta đã được ông bà cha mẹ quan tâm, khi chúng ta cất tiếng khóc chào đời, chúng ta được ông bà cha mẹ vui mừng chào đón, âu yếm vỗ về. Những em bé tuổi sơ sinh, khóc thâu đêm suốt sáng, ông bà cha mẹ thay nhau thức trắng đêm bồng ẵm, ru hát đến khan cả giọng, mệt mỏi vô cùng nhưng ông bà cha mẹ không quản thân mình, chỉ mong cho con cháu ngủ yên bình, thì mọi mệt nhọc tiêu tan.
Đến tuổi chúng ta biết lật, biết bò, biết đi, biết nói, biết chạy, biết chơi …những ngày chán ăn, những đêm khóc rà rả … không biết bao nhiêu tật bệnh trẻ thơ làm ông bà cha mẹ mất ăn mất ngủ.
Khi chúng ta lớn lên, bắt đầu những tháng năm cắp sách đến trường, lại biết bao lo toan chồng chất, lo cho con ăn đủ no, lo cho con mặc đủ ấm, lo cho con bằng bạn bằng bè, lo cho con học thành tài để mai kia con bước vào cuộc đời được thành công và trở thành người có ích cho cuộc sống.
Con càng cao lớn, đẹp xinh, khỏe mạnh, ông bà cha mẹ càng già, càng yếu, mắt mờ, tóc bạc, chân run…
Công ơn to lớn của ông bà cha mẹ, không có lời nào nói cho hết được, không có điều gì có thể so sánh được, công ơn ấy như biển rộng mênh mông, như trời cao chất ngất.
2. Bổn phận cháu, con đối với ông bà, cha mẹ:
Để bày tỏ lòng biết ơn công đức sinh thành dưỡng dục, chúng ta phải có bổn phận đối với ông bà, cha mẹ.
Bổn phận của chúng ta là phải làm cho ông bà, cha mẹ vui lòng.
Khi còn nhỏ, chúng ta phải biết ngoan ngoãn, vâng lời, nói năng thưa gởi lễ độ.
Khi lớn lên, chúng ta phải chăm chỉ học hành, phụ giúp ông bà cha mẹ những việc vừa sức, luôn luôn nói và làm những điều tốt đẹp để ông bà cha mẹ được tự hào, hãnh diện về chúng ta.
Khi ông bà cha mẹ có biểu hiện buồn rầu, mệt mỏi, ốm đau… chúng ta phải quan tâm hỏi han, chăm sóc. Những việc nhỏ như pha một ly nước, ân cần đưa cho ông bà cha mẹ, thoa một chút dầu khi cha mẹ nhức mỏi, trò chuyện khi ông bà ngồi một mình… cũng làm cho ông bà cha mẹ cảm thấy vui vẻ, ấm lòng.
Lòng hiếu thảo của con cháu đối với ông bà cha mẹ phải được thể hiện chân thành mọi lúc.
Đặc biệt là đối với người Phật tử, lời Phật dạy chúng ta rằng:
– Điều lành cao nhất chẳng có gì bằng hiếu. Điều ác nhất chính là bất hiếu (Kinh Nhẫn Nhục)
– Gặp thời không có Phật, phụng sự cha mẹ chính là thờ Phật vậy (Kinh Đại Tập)
– Thờ cúng trời đất quỉ thần chẳng bằng hiếu thảo với cha mẹ (Kinh Tứ Thập Nhị Chương)
Ghi nhớ:
-Công ơn của ông bà cha mẹ đối với chúng ta là vô cùng to lớn, không có gì sánh nổi.
-Bổn phận của con cháu là phải nói năng lễ phép, học hành chăm chỉ, làm nhiều việc tốt, biết chăm sóc ông bà cha mẹ để ông bà cha mẹ vui lòng, để xứng đáng là người con Phật.
Thực hành:
-Phải luôn vâng lời ông bà cha mẹ, không được cãi lại hoặc làm trái ý.
-Học hành chăm chỉ hết sức mình.
-Thời gian rảnh, nên làm một số công việc nhà cho ông bà cha mẹ vui lòng.
Đó chính là lòng hiếu thảo.
Bài đọc thêm
BỔN PHẬN CON ĐỐI VỚI CHA MẸ
Bồn phận con đối với cha mẹ, phải đủ năm điều:
a) Làm con phải hết lòng hiếu kính đối với cha mẹ, tùy theo mùa tiết hàn, nhiệt, mà chăm nom mền chiếu, ấm áp hợp thời, để cha mẹ được nghỉ ngơi yên giấc.
b) Làm con mỗi ngày phải dậy sớm, để phân công việc cho người làm lụng đúng giờ, và lo sắp đặt miếng ăn thức uống cho cha mẹ được vừa miệng đẹp lòng.
c) Làm con phải gánh vác tất cả công việc nhọc nhằn, thay thế cho cha mẹ, để cha mẹ được thư thới, vui vẻ trong tuổi già.
d) Làm con phải nhớ nghĩ luôn luôn đến ơn sanh thành, dưỡng dục, để lo báo đáp cho kịp trong lúc cha mẹ còn sanh tiền.
e) Làm con, khi cha mẹ đau ốm, phải hết lòng săn sóc, hầu hạ bên giường, không nài khó nhọc và ân cần rước thầy xem mạch, thuốc thang điều trị không sợ hao tốn.