NIỀM TIN
Rời nhiệm sở vì công tác giảng dạy ở trường, tôi suýt trễ vì đoàn tàu Thống Nhất rời ga rất đúng giờ, mang hành trang trên tay là 2 bộ áo dài Lam mà sao lòng nặng trĩu bởi những thao thức, trăn trở, suy tư về tu chỉnh chương trình: vừa cảm thấy mình tràn đầy trách nhiệm, vừa cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc… cảm giác ấy cứ đan xen.
Trời bắt đầu đổ mưa khi tàu qua đèo Hải Vân, nhìn khoảng không gian mênh mông trong nhịp điệu đều đều của đoàn tàu rồi như mơ thấy Đức Từ Phụ vượt dòng sông để tìm chân lý giải thoát muôn loài… Còn chúng tôi mang trong tim mình hoài bão và ước mơ của người Huynh Trưởng thật giản đơn: “Suốt đời xây dựng và phục vụ cho tổ chức GĐPT”.
Thế rồi vượt qua những chướng ngại, tôi cũng đến được ngôi chùa uy nghiêm, tráng lệ Vĩnh Nghiêm đúng giờ.
Trong buổi họp sơ bộ chuẩn bị Hội nghị tại thiền viện Quảng Đức đã đầy đủ, tất cả đại biểu nhìn các Huynh Trưởng từ khắp nơi mọi miền đất nước về đây, tôi thấy mình nhỏ bé và cảm phục Quý anh chị vô cùng, có nhiều anh chị Huynh Trưởng già, yếu, bệnh, khó khăn kinh tế, khuôn mặt nào cũng rất nhiều nếp nhăn. Thế nhưng, ai cũng có những nụ cười hoan lạc, tâm hồn nào cũng như thấy nhẹ nhàng, thanh thản, bình an…
Sài Gòn những ngày mùa cũng có những cơn mưa dịu mát, êm đềm như những tấm lòng của những người con Phật vì tổ chức, vì lý tưởng với một tấm lòng và một niềm tin cao đẹp. Tôi tin rằng hội nghị này sẽ thành công viên mãn trong ánh hào quang của chư Phật.