Rúng động Sơn Trà

Những trò chơi nhỏ, trò chơi vận động  diễn ra chớp mắt,  Bất cứ một khách tham quan nào đến thăm chùa trong chiều hôm nay chắc sẽ vô cùng  kinh ngạc,  tất cả những khoảng trống trong khuôn viên chùa đều có bóng hình chiếc áo lam, không một đoàn sinh nào muốn bỏ lỡ những phút giây trăm năm có một như ngày hôm nay.

Không thể kể hết chiều hôm nay có bao nhiêu cái vòng tròn được quay, có bao nhiêu trò chơi, bao nhiêu  cuộc giao lưu diễn ra nữa.   Trại họp bạn đã phá tan bầu không khí tĩnh lặng của núi rừng Sơn Trà. chẳng biết đến bao giờ  sự kiện này được diễn ra nữa. Thật hạnh phúc cho 3421 trại sinh và huynh trưởng được tham dự trại.

Sau một chút nắng gắt vào trưa, từng đám mây lững lờ trên không như có chư thiên đang đằng vân xúông tham dự hội trại và  gửi tặng cho hội trại những đám mây để làm cho màu lam thêm tô đậm nơi này.

Ú, bèo, xèo, thợ săn, vác thỏ, bắn thỏ, ăn cỏ, uống  nứơc, dập bi da da da, xòe, đùng, ngón tay nhúc nhích, . . . . những tiếng vỗ tay, dậm chân vang vang cả một góc trời.

Chiều hôm nay, sân chùa lại được điểm tô thêm  những quầy lưu niệm tự phát làm cho hội trại  như một lễ hội lớn. Khách tham quan càng lúc, càng đông, chắc chắn rằng sẽ có nhiều người dân địa phương sẽ rất tiếc khi nghe kể  và không có cơ hội đến chứng kiến Đoàn Áo lam sinh hoạt.

Ngoài sân, đoàn sinh giao lưu, Trong chánh điện, các anh  chị huynh trưởng  cao niên đang tổ chức hội  thảo “Làm thế nào đề phát triển ngành thiếu bền vững”, cac anh chị luôn mong cho ngành thiếu dồi dào sức sống.

Cơn rúng động dần dần dịu lại vào giờ cơm chiều rồi đến thi Phật Pháp, nhưng chưa dứt hẳn thì: bỗng dưng những tiếng thét man rợ từ thời nguyên thủy từ đâu vọng lại  làm kinh hãi mọi người, lửa trại  đã nổi lên ở các khu vực, Cơn rúng động thứ hai bất ngờ với những  tiết mục lửa trại, ấn tượng nhất là màn múa trăn kinh dị của đơn vị Quảng Ngãi trong bài hát “Một mẹ, trăm con” và những vũ điệu dân tộc thiểu số của các đơn vị khác. Đêm cuối cùng không ai muốn rời khỏi vòng tròn, ai cũng muối gửi hết tâm tư tình cảm của mình cho núi rừng, bãi biễn Sơn Trà, Âm thanh  cộng hưởng làm rung cả mặt đất tưởng như có cơn động đất xảy ra vậy,  Đêm đã khuya,  những bài ca hùng tráng được thay bằng điệu  hát đối đáp dễ thương, “ Vân Tiên cõng mẹ đi ra…… Trăng sáng mình em. . .. . .” Rồi từ từ tĩnh lặng với câu chuyện lửa tàn của các huynh trưởng, những giọt nước mắt chia tay…, những mái đầu gục xuống, tinh nghịch là thế mà đến lúc chia tay ai cũng không nói nên lời.


(Bài hát : Một mẹ trăm con trong điệu múa trăn do Đoàn Quảng Ngãi thực hiện- Ảnh: Thiện Ngộ)

Sau những cơn rúng động vào ngày cuối của trại., bán đảo Sơn Trà tạm yên nghỉ chỉ khoảng từ 3 đến 4 giờ sáng, một ngày mới bắt đầu bằng những tiếng nói chuyện râm ran, 3 ngày trại đã qua, nhưng sức sống của trại không hề giảm sút. Mới  4 giờ sáng mà những bước chân chạy huỵch, huỳnh huỵnh,  ai cũng muốn giải quyết cho nhanh những việc chưa làm xong trước giờ nhổ trại.

Say 1 giờ tổng vệ sinh và củng cố lều trại, thủ tục buổi sáng được tiến hành;   chánh niệm, lệ Phật, Lễ Đoàn và điểm tâm.  Nhanh gọn nhưng ồn ào vì ai cũng có tâm trạng trước lúc chia tay

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.