Những ghi chép về trại Vạn Hạnh III-2010 (Tri Ân)
Chợt vang lên tiếng điều động các đơn vị trại sinh ra xe của anh trại phó tổ chức Thị Sơn Huỳnh Ngọc Lâm, mọi người lại lục tục rời khu đất trại với ba lô, túi xách lỉnh kỉnh… Lên xe, trời mưa bay, con đường núi quanh co trơn trợt cũng chẳng ngăn được tiếng hát cất lên rộn rã suốt quãng đường.
Thành phố hiện ra trong mưa bay, Đà Nẵng lúc nào cũng đẹp dù cho là đang trong mưa bay. Quảng trường 2/9, đài tưởng niệm anh hùng liệt sĩ vút cao sừng sững như dáng đứng uy nghi lẫm liệt của những người con sông núi Đà thành Trung Dũng Kiên Cường .
Xuống xe, sắp hàng nối tiếp nhau đi vào bên trong dâng một nén hương tưởng niệm, khúc nhạc chiêu hồn hòa quyện với khói hương, buổi chiều tà và mấy trăm Huynh trưởng trại sinh đang lắng lòng cầu nguyện cho đất nước luôn được thanh bình làm không gian như đặc quánh. Ở đâu đó trong các nẽo luân hồi hẳn các anh hùng liệt nữ cũng cảm thấy ấm lòng khi xả thân cho Tổ Quốc.
Lại lên xe hướng về chùa Pháp Lâm, văn phòng Ban Trị sự Thành hội Phật giáo thành phố Đà Nẵng, các anh chị lớn vào vấn an Chư tôn đức Ban Trị sự, dĩ nhiên là phải vậy, “nhất bái trụ trì, nhì bái Như Lai” mà. Nói là nói vậy chớ công đức của chư tôn đức Ban Trị sự Thành hội Phật giáo Đà Nẵng với trại Vạn Hạnh III – 2010 để đâu cho hết “Thầy là bóng cây che mát chúng con” kia mà…
Cơm chiều cũng tại chùa Pháp Lâm do Ban Trị sự mừng một thế hệ trụ cột của Giáo hội hoàn thành kỳ trại cuối cùng, lúc nào cũng vậy, Gia đình Phật tử luôn là đứa con ngoan của Giáo hội…
Rồi những chuyến xe lại khởi hành trực chỉ chùa Linh Ứng Bãi Bụt – Sơn Trà, nơi đó các đơn vị văn nghệ của Gia đình Phật tử Đà Nẵng đang chờ đợi, trời lại đổ mưa, có tiếng thốt lên “làm sao xem văn nghệ đây trời…”
Dâng hương tại đài tưởng niệm:
Vấn an chư tôn đức Ban Trị sự Thành hội Phật giáo Đà Nẵng