Những ghi chép về trại Vạn Hạnh III-2010 (Chia tay)
Bổng nhớ điều tâm niệm thứ sáu của người huynh trưởng là Tuân Kỷ Luật, Chịu Huấn Luyện mà thương cho bao mái tóc bạc, bao làn da nhăn, bao cặp kính lão đang đứng trước sân chùa buổi sáng hôm nay.
Ừ nhỉ, cái gì đã khiến cho các anh các chị rời bỏ những tiện nghi trong cuộc sống thường ngày để từ những nơi xa xăm heo hút lặn lội tốn kém bạc tiền đi trại huấn luyện mà rồi phải ăn kham khổ, phải ngủ tiết kiệm, phải học tranh thủ … mà học xong có được cái gì hơn là thêm một vòng hoa tang nếu chẳng may nằm xuống.
Phải chăng Gia đình Phật tử mới chính là pháp môn tiếp hiện và người huynh trưởng đích thực là tác nhân chuyển tải đạo Phật đến với cuộc đời một cách sinh động và cụ thể hơn mọi lý luận xa vời, mọi màu áo nào khác bởi chính họ mới thực sống với phần đời đầy rẫy phiền não ô trược…
Có tiếng loa gọi các đại diện cử người về nhận điểm tâm, sáng nay có món điểm tâm đặc biệt được chở từ tận Suối Hoa xuống Bãi Bụt: đó là một ống tre và một gói muối mè; nhận phần điểm tâm, “đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng” mới hay đây là cơm lam món đặc sản của khu du lịch Suối Hoa được trại sinh số 143, giám đốc khu du lịch đãi mọi người lần cuối.
Rồi giờ bế mạc trại cũng đến, nắng buổi sáng reo vui và phấn chấn, trại sinh đội ngũ chỉnh tề theo đơn vị tỉnh thành. Người dẫn chương trình cũng lại vấp váp và lộn xộn như một thói quen, anh Trại phó sinh hoạt báo cáo tình hình trong mấy ngày qua, Ban Thư ký báo cáo tổng quát mọi việc, từ công tác tổ chức cho đến thu chi rồi kết quả thi khảo sát, Hội đồng Trại sinh trình diện lần cuối, ông chủ khu du lịch Suối hoa cũng được nói lời cuối. Tất cả đều thấy như chưa đủ, chưa đã, đều thấy thời gian trôi nhanh quá bởi chưa kịp nhớ hết mặt nhau thì đã đến lúc chia tay
Rồi anh trại trưởng phát biểu, anh đánh giá cao nhiều việc, anh nhận xét phê bình nhiều việc, có những việc tưởng như nhỏ nhặt nhưng sẽ là hành trang tương lai cho người huynh trưởng Vạn Hạnh trong sứ mạng thực hiện lý tưởng áo lam; những nhận xét của anh thấu tình đạt lý giúp mọi người hiểu rõ hơn con đường phía trước. Anh cũng cám ơn từng cá nhân, từng bộ phận, từng cơ quan đã giúp đỡ cho trại được thành công ….
Và không gian bỗng tràn ngập yêu thương khi giai điệu của lời ca chia tay vang lên, …tay sắp xa nhưng tim không xa, vui tươi ta biết trong lòng nhớ lòng… Dù cách xa ngàn dặm nhưng gần, gang thép ta chia tay đừng buồn ….., thế mà vừa với rời tay ra đã đâu đó có tiếng sụt sùi…
Thương quá áo lam ơi!
Những hình ảnh cuối cùng:
Buổi sáng ở Linh ứng – Bãi Bụt
Lễ Bế Mạc