GÓC VƯỜN LAM
Chủ nhật – 27/10/2013 07:11
GÓC VƯỜN LAM: CÂU CHUYỆN NHỎ, Ý NGHĨA LỚN
( chuyện thứ 7,8,9)
Biên tập:Tâm giới PHAN NGỌC THẢO
Chuyện thứ 7: LƯƠNG TÂM GIÁ BAO NHIÊU ?
(Theo email baotrisg)
Sau khi dùng café sáng , Tam lên xe 16 chỗ ngồi nổ máy hướng về phía trước vơi tốc độ vừa phải, chàng trai đang mơ về một tương lai rộng mở thì nghe tiếng động bất thường, tay lái chao đảo… bánh xe sau bị nổ lốp. Tam nhanh chân tìm 2 hòn đá bên vệ đường làm đòn kê thay bánh mới, sau 10 phút Tam lên xe nổ máy. Một cụ già chạy đến chỉ 2 hòn đá và bảo anh hãy dọn cho sạch lòng đường . Tam cười giả vờ không hiểu rồi nhấn ga, cụ già thất vọng la lên : sao cậu mất lương tâm thế !!!, bụng bảo dạ, Tam lẩm bẩm lương tâm giá bao nhiêu một cân?!!!! Cho xe chạy thẳng…..
Chạy khoảng 100km , gặp cảnh sát hỏi giấy tờ. Tài xế Tam mò túi trái, phải,trước,sau phát hiện ví đựng bằng lái biến mất, suy nghĩ một lúc anh đoán chắc chiếc ví rơi từ chỗ thay lốp xe.. anh lên Taxi đi tìm ví , đến nơi xe bị sự cố anh thấy 2 hòn đá được ai đó xếp gọn ở vệ đường, chiêc ví không cánh mà bay mất, cụ già chẳng thấy đâu, anh bỗng thấy một mảnh giấy chữ viết xiêu vẹo đặt dưới hòn đá với nội dung : “anh muốn có ví thì hãy mang hòn đá nầy lên đồi” Tam vừa mừng vừa lo vì hòn đá to quá mà lại leo dốc, anh đắn đo một lúc và thực hiện mệnh lệnh … bụng bảo dạ : ông già chơi ác quá!!!, lên đến mặt bằng 15 phút mồ hôi nhễ nhại nhưng chẳng thấy gì cả, và kia một mảnh giấy treo trên cành cây khô: “anh mang hòn đá đi về hướng nam sẽ thấy giấy tờ” Tam uất hận la “ông cần bao nhiêu tiền thì bảo, đừng mất lương tâm thế ! không có tiếng đáp lai anh đành phải làm theo, vừa đi ,vừa nghỉ, thở cả miệng và mũi chừng 30 phút thì bắt gặp mảnh giấy viết nguệch ngoạc “đừng nói tiền!!”. Tam đi tiếp gặp một gò mả mới chôn, anh nhìn thấy chiếc ví của mình đặt trên đầu mả, anh kiểm tra thấy giấy tờ và tiền bạc còn nguyên, phía dươi là tờ giấy viết : “Tôi biết thế nào anh cũng đến, anh biết tại sao tôi làm như thế không?!!! Đây là ngôi mộ của đứa con trai duy nhất của tôi, nó chết cách đây 5 tháng, khi đi thăm bạn về thì xe va phải hòn đá nằm trên đường của kẻ vô lương tâm , anh hiểu cho tâm trạng của lão già bất hạnh nầy!!!”
Tam bàng hoàng, đau đớn vái lạy ngôi mộ của chàng thanh niên xấu số và lòng nặng trĩu như chính mình đã gây ra tai nạn chết người ,anh lại lẩm bẩm: lương tâm, lương tâm…!!!
Ý NGHĨA LỚN:
Lương tâm là vô giá , làm người thà mất cái gì dù quý giá nhưng đừng để mất lương tâm
-Hành vi lên xe mà không dọn 2 hòn đá là vô trách nhiệm với cộng đồng,nhưng bỏ qua lời nhắc nhở của ông lão là người vô lương tâm
+ Việc nhắc nhở của ông lão là lời cảnh báo ngăn ngừa sự vô cảm trước nỗi đau của đồng loại, ông mong muốn không một người nào nữa bị chết đau đớn như con mình.
+ Là người phật tử mà mất lương tâm thì thì không xứng đáng là người con Phật
+ Một bài học nhớ đời cho tài xế Tam và cho chúng ta : “đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm, đừng thấy việc ác nhỏ mà làm” lương tâm không thể đổi bằng tiền bạc.
Chuyện thứ 8: BỎ QUA OÁN HỜN
(Theo email phungduong)
Thanh và Minh là hai anh em sinh đôi tại thành phố, gia đình khá giả, cha mẹ giao cho họ một cửa hàng bán tạp hoá được trang bị máy đếm tiền; việc buôn bán khá êm thắm, anh em hoà thuận. Một hôm nọ, Thanh có việc riêng đi ra ngoài ít phút, khi quay lại thì phát hiện tờ giấy 500 ngàn để trên bàn biến mất!!!, Thanh hỏi Minh: “Em có thấy tờ giấy bạc 500 ngàn ở bàn không?”, Minh lắc đầu không biết!, Thanh thầm nghĩ : “mình ra ngoài trong nhà chỉ còn Minh … thì ai lấy, và nói bâng quơ ,lạ nhỉ, chắc tờ giấy bạc biết bay!!!”, Minh khẳng định:“tôi không biết” thế là anh em cải vả,nghi ngờ nhau.Ai cũng cho mình là đúng …. Và tình anh em từ đó phai nhạc dần và hậu quả là một bức tường ngăn đôi cửa hàng, phần ai nấy lo , không có nụ cười và trò chuyện giữa hai anh em rụôt thịt. Mọi lời khuyên của người thân, bạn bè đều vô ích… Cho đến một buổi sáng , một người đàn ông trung niên xuất hiện. ông ta bày tỏ với Thanh: “sự việc đã xãy ra cách đây 20 năm, tôi trốn trại tù và đi từ phía sau vào nhà , đã lấy tờ 500 ngàn để trên máy đếm tiền, mỗi lần nghĩ đến hành vi nầy tôi thấy áy náy với gia đình anh,nên……” Anh ta sửng sờ khi nhìn thấy mặt Thanh tái lại, nước mắt đầm đìa, Thanh nghẹn ngào bảo “anh làm ơn qua bên kia….” Người khách đặc biệt bước qua cửa hàng bên thuật lại với Minh câu chuyện vừa kể, khi anh vùa nói: “tôi đã lấy tờ 500 ngàn…….”thì Minh nhoà lệ , Thanh chạy qua ôm Minh khóc như trẻ con, anh em khóc sung sướng…hoá giải oan nghiệt. Sau đó là một bửa tiệc vui mà người ăn cắp bất đắc dĩ không bao giờ nghĩ đến.!!!
Ý NGHĨA LỚN.
+Người trốn tù ăn cắp 500 ngàn là người có lương tâm thật sự , vì anh ta áy náy về hành vi không đúng của mình, dũng cảm nói lên sự thật, thật đáng trân trọng..
+ chỉ vì chấp thủ, thiếu lòng vị tha mà hai anh em Thanh và Minh phải đau khổ trong 20 năm.
+Hãy lấy tứ vô lượng tâm mà cư xử với nhau để hoá giải những nghi ngờ như thật trong cuộc sống vô thường của cỏi ta bà nầy.
Chuyện thứ 9: EO BIỂN MALACCA
CHÚ NAI và HAI CON CÁO
(Theo lời kể của Hdv du lịch Phan Dũng Trí- công ty Fiditour sàigòn)
Trong tua du lịch 6 ngày 5 đêm tại 2 nước Malaysia-Singapore, khi đoàn dừng chân tại eo biển Malacca thuộc bán đảo Malaysia- nơi cướp biển khắc tiếng một thời, Trí ngưòi thanh niên lịch lãm đã kể:
Eo biển Malacca thuộc bán đảo Malaysia (nằm giữa bán đảo Mã-lai và Sumatra), các thương lái từ châu âu, châu phi, Nam á muốn đến Đông Nam Á đều phải đi qua eo biển nầy, anh kể tiếp:…. “Vào một buổi chiều thu, hoàng tử của triều đình Srivijaya ở đảo Sumatra thất trận chạy đến eo biển nầy, vị hoàng tử nầy lòng buồn rầu ngồi dựa vào một gốc cây nhìn về quê hương với nỗi chán chường thì phát hiện : hai con cáo đuổi theo con nai bên bờ biển …rõ ràng là cuộc chiến đấu không cân sức nhưng kìa , chú nai dừng lại đột ngột ,tung cú đá bất ngờ , một con cáo rơi xuống biển và cú đá thứ hai con cáo còn lại lảo đảo,chú nai quay lại dùng toàn lực với bộ sừng đồ sộ húc nhào con cáo…biển cả đón con cáo hung ác trước sự thán phục của đoàn tuỳ tùng của hoàng tử. Hoàng tử như tỉnh cơn mê, ra lệnh tập trung quân sĩ… sau đó đã đánh thắng quân thù. Hoàng tử xin phép triều đình chọn eo biển nầy là nơi lập nghiệp của mình và suy nghĩ đặt tên vùng đất mới, ông sực nhớ gốc cây mình ngồi nghĩ, chứng kiến kỳ tích của chú nai, dân bản địa thưa với hoàng tử: gốc cây mà ngài dựa là Malacca đấy ạ. Thế là hoàng tử đặt cho xứ sở mới là Malacca”.
Ý NGHĨA LỚN
+ Kẻ yếu (chú nai) trong giây phút lâm nguy đã tìm lẻ sống( tiển 2 con cáo xuống biển)
+ Thực tế cuộc sống , cho chúng ta những bài học ngàn vàng : mạnh dùng sức, yếu dùng chước, nhu thắng cương, nhược thắng cường .. vị hoàng tử đã học bài học sinh tử từ chú nai dũng cảm.
+ Ông cha ta qua các thời đại bằng mưu trí đã đánh bại nhiều kẻ thù mạnh hơn mình rất nhiều lần. không khuất phục trước mọi kẻ thù .
Tác giả bài viết: Tâm Giới Phan Ngọc Thảo
Nguồn tin: GĐPT Quảng Ngãi