Đức Phật Thích Ca ra đời, như nhiều tài liệu Phật học thường trích dẫn, chỉ vì lòng thương tưởng đời, vì hạnh phúc, an lạc của số đông, vì an lạc cho Trời, Người. Một hôm trên dường đi đến Kutagara cùng đoàn Tỳ Kheo, Đức Phật dạy: “Này các Tỳ Kheo, nay những pháp do ta chứng ngộ và giảng dạy cho các Ông, các Ông phải khéo học hỏi, thực chứng, tu tập và truyền rộng để phạm hạnh được trường tồn, vì hạnh phúc, vì an lạc cho Trời, Người.” (1) Sự quan tâm của Đức Thế Tôn đến nỗi khổ đau và hạnh phúc của con Người hẳn là có nhiều mối quan hệ đến đời sống cá nhân trong xã hội đến gia đình, xã hội môi sinh và những vấn đề mà bài viết này tìm hiểu.