Lời tưởng niệm cư sĩ Võ Đình Cường của Giáo hội Phật giáo Việt Nam
Từ Phú Xuân địa linh nhân kiệt, các Chúa Nguyễn mở rộng biên cương; nước sông Hương thao thao dòng diệu sử, đỉnh núi Ngự gió quyện mây từ; Cư sĩ sinh ra và lớn lên trong một gia đình thâm tín đạo Phật, nên đã sớm tham gia và có nhiều đóng góp cho Đoàn Thanh Niên Phật học Đức Dục, rồi Gia đình Phật Hoá Phổ, tiền thân của Gia đình Phật tử Việt Nam.
Với cương vị uỷ viên Thanh Niên, Trưởng ban Hướng dẫn Gia đình Phật tử Tổng hội Phật giáo Việt Nam, Cư sĩ đã đem hết ý chí và năng lực để cống hiến cho sự nghiệp giáo dục thanh thiếu niên Phật tử Việt Nam qua các khoá và trại huấn luyện Huynh trưởng và Đoàn sinh Gia đình Phật tử Việt Nam qua các thời kỳ khác nhau của xã hội, nhất là trong sự nghiệp giữ vững và phát triển Gia đình Phật tử Việt Nam trong những ngày đầy khó khăn của lịch sử.
Bên cạnh công tác giáo dục thanh thiếu niên Gia đình Phật tử với tư cách là một Huynh trưởng, cư sĩ còn là một nhà giáo, nhà văn, nhà báo Phật giáo, nhà nghiên cứu và dịch thuật… Những tác phẩm, những bài viết của cư sĩ đã chuyển tải được tinh hoa giáo lý của đạo Phật, tinh thần Bi – Trí – Dũng của Đức Phật đến với Tăng Ni, Phật tử cũng như quảng đại quần chúng.
Trong nhiều nhiệm kỳ liền của Giáo hội, từ khi Giáo hội Phật giáo Việt Nam được thành lập (1981), cư sĩ đã đảm nhiệm nhiều chức vụ quan trọng như Trưởng ban Văn hóa Trung ương trong suốt 25 năm của 5 nhiệm kỳ, Tổng Biên tập Tạp chí Văn hóa Phật giáo của Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Tổng Biên tập Báo Giác Ngộ của Thành hội Phật giáo Thành phố Hồ Chí Minh, chủ nhiệm Tập văn của Ban Văn hóa Trung ương Giáo hội… và đã có nhiều đóng góp giá trị cho ngành Văn hóa Phật giáo Việt Nam.
Quả thật:
Ý thiền theo gió tỏa ngàn phương
Trăng sáng năm xưa ngập dặm đường
Quyện tỏa trăng hương lòng tự độ
Ngàn sau mãi mãi vẫn còn vương
Bằng tinh thần phụng sự Đạo pháp, báo Phật ân đức, hơn 90 năm hiện hữu cõi trần, hơn hai phần ba cuộc đời cống hiến cho đạo pháp, phục vụ nhân sinh, cư sĩ không ngừng đóng góp cho ngôi nhà Phật giáo Việt Nam ngày càng phát triển vững mạnh , trang nghiêm trong lòng dân tộc.
Những tưởng, trên bước đường phụng sự Đạo pháp và dân tộc, cư sĩ còn trụ thế lâu hơn nữa để làm trụ cột cho Gia đình Phật tử Việt Nam, tiếp tục cống hiến công đức và trí tuệ cho Giáo hội, đặc biệt cho nền Văn hóa Phật giáo Việt Nam, nào ngờ đâu hóa duyên đã mãn, cư sĩ lìa xa dương thế để lại niềm thương tiếc vô hạn.
Quả thật :
“Nước chảy qua khe nào có ý,
Mây tuôn đỉnh núi vẫn vô tâm”.
Hạnh nguyện của cư sĩ, nhân sĩ trí thức Võ Đình Cường thật tuyệt diệu, như cánh nhạn giữa trời không, như bóng trăng in đáy nước. Song trước sự ra đi vĩnh viễn của cư sĩ chúng tôi không sao tránh khỏi sự bùi ngùi, luyến tiếc.
“Ngoảnh nhìn cuộc thế như giấc mộng.
Niết bàn Sinh tử vẫn như xưa
Người đi kẻ ở bao niềm nhớ
Sự nghiệp muôn đời mãi khắc ghi”.
Hôm nay, trong giây phút nghìn thu vĩnh biệt, trước linh đài khói hương quyện toả, chúng tôi thay mặt Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Ban Trị sự Thành hội Phật giáo TP. Hồ Chí Minh, Tăng Ni và Phật Tử đốt nén tâm hương tưởng niệm để gọi là tưởng niệm mối tâm giao, tình Pháp lữ đời đời trong Chính Pháp và để tưởng niệm công đức, sự nghiệp mà Cư sĩ, nhân sĩ trí thức đã cống hiến cho đạo pháp va Dân Tộc.
Nguyện cầu chân linh Cư sĩ sớm dược vãng sinh Tịnh độ và không quên nguyện lực tái hiện Ta bà, tiếp tục thực hành hạnh Bồ tát đạo.
Xin vĩnh biệt Cư sĩ, Nhân sĩ trí thức Võ Đình Cường
Nam Mô A Di Đà Phật.