TT. Huế: BĐDPG A Lưới kết thúc Liên trại Huấn luyện năm 2012

           Tạm biệt Sơn Thủy một sớm bình minh, khi ánh nắng của buổi ban mai còn lúc ẩn lúc hiện sau những dãy núi chập chùng của Trường Sơn hùng vĩ, vài cơn gió nhẹ thoảng qua có cảm giác lành lạnh, làm se thắt thêm lòng trong phút chia tay.

            Sau 5 ngày đêm, tưởng chừng như tất cả đã rả rời, mệt mỏi, chán chường… Nhưng không! Dù không ai nói ra nhưng trong ánh mắt của mọi người đều ngời ngời một niềm tin, những cảm xúc tràn ngập của niềm vui, cũng có cảm giác thi thoảng của nỗi buồn cứ đan xen nhau với nhiều cung bậc.

            Qua những ngày hòa mình vào cuộc sống nơi đây, ai nấy đều nhận được rất nhiều những tình cảm ưu ái rất đặc biệt, những tấm lòng chan chứa tình yêu thương mà chỉ có trong tình Đạo của những người con Phật mới có được và cũng chỉ với những ai có đủ cơ duyên với tâm hồn hướng thượng mới được thọ hưởng.

            Những ngày trên đất trại vùng cao A Lưới, tuy ngắn ngủi nhưng là những ngày với nhiều kỷ niệm, nhiều ký ức khó phai mờ trong tâm trí của những ai được sống trong những ngày yêu thương đó.

            Hình ảnh những con người mộc mạc, chân chất, nhưng đầy lòng trìu mến yêu thương đã thắp sáng lên niềm tin, góp thêm nghị lực cho toàn thể BQT và trại sinh có đủ tự tin để hoàn thành sứ mệnh. Quý bác trong Ban Tổ chức, Ban Hộ tự nhất là Bác Đá, Bác Thương, Bác Thành… đã đều bước qua cái tuổi “xưa nay hiếm” không kể ngày đêm luôn tất bật lo cho trại sinh từng bữa cơm, từng miếng nước, tranh thủ nhắc nhủ, động viên, ân cần thăm hỏi mỗi khi các em được vài phút nghỉ ngơi thư giản, không quản ngại khó khăn, lúc nào cũng lo toan, hỏi han về việc cơm nước, các bác lo các em ăn không được ngon, không đủ no, sợ ảnh hưởng đến sức khỏe thì các em không đủ nghị lực để vượt qua trong thời gian huấn luyện. Thật vô cùng cảm động trước những con người giàu lòng nhân ái, luôn lo cho thế hệ mai sau như những người mẹ thương con.

            Cảm động và biết ơn các bác thật nhiều thì càng tri ân quý Thầy, quý Sư cô trong Ban Đại diện Phật giáo huyện A Lưới càng lớn lao bấy nhiêu. quý Thầy, quý Cô cũng hết sức bận rộn lo toan về mọi mặt cho trại, từ khâu tổ chức, đối nội, đối ngoại, từ việc lớn cho đến việc nhỏ nhất cũng được quý Thầy, quý cô quan tâm hết sức chu đáo.

            Đặc biệt, thầy Chánh Đại diện Thích Tâm Phương. Trong suốt thời gian 5 ngày trại, Thầy đã cùng ăn, cùng ở, lo lắng, sách tấn anh chị em trong các Ban Quản trại, động viên khuyến khích tinh thần trại sinh, Thầy đã không rời khỏi đất trại đến nữa bước, thoăn thoắt, miệt mài với mọi công việc của trại, lúc nào mồ hôi cũng thấm đẫm trên người, ăn thì luôn ăn sau mọi người, ngủ thì chỉ là chợp mắt cho có ngủ, luôn theo sát mọi diễn tiến của trại, hỗ trợ một cách nhanh nhất khi có trở ngại, khó khăn.

            Hình ảnh của Thầy Chánh Đại diện và Thầy Phó Đại diện Thích Tín Nhơn trong bữa cơm chung giữa 2 trại Lộc uyển và A Dục là hình ảnh sống động mà không ai có thể quên được khi tham gia kỳ trại lần này. Hai thầy đã săn tay áo để lo bữa cơm cho trại sinh thật là một việc chưa từng có trong cuộc đời tham dự và tổ chức trại rất nhiều lần của chúng tôi mà chúng tôi gọi đùa là “Hai thầy Đời Sống trại”, hai Thầy hết chạy tới, rồi chạy lui bưng từng rổ cơm, từng tô canh, từng dĩa món xào… để tiếp ứng cho trại sinh. Động viên, nhắc nhở trại sinh ăn thật nhiều, thật no để đủ sức mà học tập, rèn luyện, để có nghị lực mà phục vụ tổ chức, hướng dẫn đàn em.

            Cảm động trước những tấm lòng cao cả, đầy hoan hỷ ấy, trại sinh cũng đã cố gắng để đền đáp lại bằng cách ăn thật hết tất cả mọi thứ, mặc dầu bụng đã quá căng, mà cứ ăn hết là quý Thầy lại tiếp tục mang đến, làm trại sinh từ chỗ “ hồ hởi đến khiếp sợ”. Không khí bữa cơm trưa tràn ngập tiếng nói cười, một không gian tràn đầy sự yêu thương và trách nhiệm của những người mang nặng sự cưu mang đối với tổ chức GĐPT. Sự hoan hỷ rạng rỡ và lòng biết ơn được nhân lên rất nhiều lần. Ai nấy đều cảm nhận được một sự ấm áp vô cùng nhân văn.

            Quá trình trại với rất nhiều hoạt động được đưa ra thực hiện nhằm trang bị cho trại sinh những kỷ năng sống, những hành trang cần thiết có thể thích nghi với mọi môi trường cuộc sống xung quanh, nhất là trong hoạt động lửa trại, trò chơi lớn thuộc về lĩnh vực hoạt động thanh niên được thực hiện xuyên suốt từ lúc trại sinh bắt đầu nhập trại đến lúc mãn khóa. Một trò chơi lớn mang ý nghĩa lịch sử dựng nước và giữ nước rất hào hùng của dân tộc, với chủ đề “ Hành trình mở cõi”. Từ khâu trình bày kịch bản cho đến triển khai thực hiện Ban Quản trại đã nhận được rất nhiều sự quan tâm sâu sát của quý Thầy, đã để lại những ấn tượng vô cùng sâu sắt trong tâm hồn của mỗi trại sinh. Đặc biệt Thầy Chánh đại diện đã rất nhiều lần gặp mặt hội ý với Ban quản trại để rà soát kịch bản, phân công trách nhiệm và phân vai hóa trang, tham gia viết lời dẫn, lời bình… nhằm mục đích giáo dục, trang bị cho trại sinh kiến thức về lịch sử dân tộc.

            Đêm cuối, có lẽ là đêm rất khó để diễn tả tâm trạng của tất cả mọi người, bởi chỉ còn vài giờ đồng hồ nữa là phải chia tay, mới ngày đầu có vẻ chán nản muốn về, nhưng giây phút này thì ai cũng muốn thời gian được kéo dài ra, bởi sẽ khó để được gặp lại những chuổi ngày, những khoảnh khắc đáng nhớ này trong cuộc đời của mỗi người.

            Lễ phát nguyện là những giây phút đầy ấn tượng, Càng ý nghĩa hơn khi nhận được sự quan tâm quá đổi trách nhiệm của Thầy Tâm Phương, Thầy Tín Nhơn, Thầy Chánh Đức, Thầy Tâm Ngọc, Sư  cô Diệu Trung, quý Thầy, Cô đã không quản ngại đường sá xa xôi, Phật sự chồng chất, đã lên ở lại cùng trại sinh để tham dự và tổ chức lễ phát nguyện.

            Buổi lễ diễn ra rất thiêng liêng, mang nhiều ý nghĩa, là sự truyền thừa, là trách nhiệm được đặt trên đôi vai của những thế hệ tiếp bước. Những ngọn nến lung linh được truyền sâu vào tâm thức của mỗi trại sinh, ánh sáng được bùng cháy mạnh mẽ hơn trong sự trang nghiêm khi được sự tiếp nhận, khai thị và truyền trao giáo pháp, gắn trách nhiệm lớn lao cho trại sinh của Thầy Chánh Đại diện và Chư Tôn đức Tăng Ni trong Ban Đại diện. Sau khi trại sinh đọc lời phát nguyện. Ai ai cũng cảm thấy mình được lớn hơn, dày dạn hơn và mang nhiều trọng trách hơn…

            Giây phút chia tay diễn ra trong bồi hồi xúc động, nó bịn rịn, xao xuyến. Trong từng khóe mắt đỏ hoe ngân ngấn nước như chực tuôn trào, có những giọt nước mắt đã rơi xuống sân chùa khi nhận được những lời nhắn nhủ, nhắc nhở của Thầy Tâm Phương, Thầy Tín Nhơn “Coi kiểm tra các em đầy đủ chưa? Nghe còi lệnh mới được xuất phát”, các em Đoàn sinh GĐPT Sơn Thủy tay trong tay đưa tiễn các anh chị trại sinh ra tận xe để trở về thành phố Huế thân yêu, thật không biết phải dùng ngôn từ thế nào để diễn tả được cảm xúc khi nhận được sự lo lắng thật nhiều của quý Thầy.

            Đoàn xe từ từ lăn bánh, đưa chúng tôi rời xa mảnh đất nhiều kỷ niệm, xa rời những con người với những tấm lòng trong sáng, thanh cao. Giữa mênh mông đất trời, giữa muôn trùng của núi rừng trùng điệp, thoang thoảng đâu đây một lời ca “… sống trong đời sống , cần có một tấm lòng…”
 

 

 

 

 


 


 

 

 

 

 

 

 

 


 


 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 


 

 

 


 

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.